Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

Gió lạnh ùa về,trên từng con phố... Xen lẫn cái đẹp của thu Hà Nội,mùa thu mà luôn làm rung động bao cảm xúc,mùa của những câu hát trong veo,da diết,là biết bao nỗi lo toan giữa xô bồ phố thị. Tùy bút ngày hôm nay đc tôi viết với chút xúc cảm đặc biệt,xin đc gửi tặng đến những người tôi không quen,những người mà tôi vô tình bắt gặp ở 1 góc nào đó khi đi ngang qua,khi đọc đc trên những trang báo,khi tình cờ đc nói chuyện với họ… Và chợt ghi...
“Đời mà tỉnh táo, thấy đâu nào có vui Thà tôi mất trí giữa đời…” Được sinh ra dưới hình hài và suy nghĩ của một con người, liệu có ai chưa từng mong làm chủ cuộc đời mình? Tự do tài chính, tự do yêu đương, tự do về suy nghĩ… Giấc mơ “Quản trị cuộc đời”, tôi thường gọi nó như thế! Vậy mà, lạ lắm nhé! Trong xã hội ngày càng phát triển, khi mà chiến tranh đã lùi xa, xã hội “tốt đẹp lên”, thì dường như cái giấc mơ quản trị cuộc đời kia...
Những ngày qua, bất kỳ ai quan tâm đến Thể thao, đặc biệt là thể thao nước nhà chắc hẳn sẽ biết đến vụ việc: Tuổi thật của tuyển thủ U19 Việt Nam, Nguyễn Công Phượng là bao nhiêu? Công Phượng, cùng đồng đội trong tuyển U19 chính là những cái tên đã đem lại cho người hâm mộ niềm tin vào bóng đá nước nhà, thứ mà đã từ lâu được coi là rất xa xỉ. Và chàng trai nghèo sinh ra ở mảnh đất Đô Lương, Nghệ An đó đang vướng vào một câu chuyện lùm xùm:...
Hôm nay, trên đường từ Tràng Thi ra Điện Biên Phủ, bất chợt nhìn thấy chuyến tàu Bắc Nam đang dần tiến vào ga Hà Nội, có thứ cảm xúc mơ hồ khó tả hiện về, thôi thúc tôi viết điều gì đó, viết về những chuyến tàu tôi đã từng đi. Hoả xa có ở Việt Nam từ cuối thế kỷ 19, trải qua bao biến động lịch sử vẫn đóng vai trò quan trọng trong việc vận chuyển hành khách và hàng hoá....
Tôi thênh thang lạc bước giữa miền kí ức quá vãng, nhớ lại cái thuở ngây ngô, dại khờ... Tôi miên man nghĩ, chợt buông mình rơi thỏm vào giữa khoảng không trong veo... Hồi tưởng... Suy ngẫm... Để nhận diện và định dạng lại cho cái tuổi thơ của mình .... ......... 1.Tôi nghịch ngợm Tôi của ngày xưa không như bây giờ. Tôi của ngày xưa vẫn thường...trốn bố đi chơi trưa...mặc cho bố đi tìm, và tối nào cũng phải ngồi viết kiểm điểm. Tôi của...
Vòng xoáy vội vã của thời gian đã kéo tuột con người vào vô vàn những xô bồ chen chúc. Mê mải kiếm tìm những hư danh, ảo vọng, con người dường như quên mất rằng: đôi khi chỉ một chút thôi cũng làm nên tất cả. Một chút ánh sáng đủ để phá tan màn đêm tăm tối. Một chút sương đêm cũng đủ để nhành lá vươn tươi. Và cũng chỉ một chút thôi...một chút ngơi nghỉ, bình tâm ngoái lại...
Gió thở từng cơn thỏ thẻ, bóng sáng loang lổ lập lờ, thoáng chốc, vút nhẹ...tan biến Những linh hồn mỏng manh, nâng bổng mình ra khỏi thân xác ì ạch...ngoái nhìn cõi trần rồi bỗng chốc cũng hòa vào hư vô. Cám cảnh về sự huyền hoặc ma quái, rợn ngợp về sự thống trị của cõi vô hình, mông lung tôi bước trên con đường đầy tang tóc... Nỗi niềm rét gió, đau buốt tận tâm can,...
Tổng kết sau hai tuần làm sinh viên cũng có khá nhiều điều mún khoe với pà con cô pác. 1. Ngày 27 nhập học. 24 bão đổ bộ vào đất liền. càn quét hầu hêt các tỉnh trên đường ra hà nội. Lo lắng, sợ hãi quyết định ở lại kt thêm một ngày. Ngày 25 trời quang mây tạnh (kái này là nhờ xuống chùa thắp hương nên mới được), tam biệt mọi người để bắt đầu hành trình mới. Xe xuất...
 Niềm tin mau chóng vỡ tan như những bọt bong bóng xà phòng. Mình đã từng tin thật nhiều để rồi thất vọng đau đớn. Thời gian vẫn chảy trôi và cuộc sống vẫn quay tròn những vòng quay định mệnh. Đó là số phận. Tôi đã cố gắng trốn chạy, cố gắng lẫn tránh quá khứ. Tôi muốn đi thật xa để bắt đầu một cuộc sống mới với những kỉ niệm mới thật đẹp đẽ. Tôi mệt mỏi phó mặt số mệnh của mình trên một chuyến xe trong một ngày mưa bão để đi thật nhanh,...

Xem nhiều

Recent Posts

Text Widget