Trong cả hai bài, điều tôi muốn hướng tới không phải là việc xem
tướng thì kỹ thuật và thủ pháp ra sao mà là chúng ta học được gì từ những quan
điểm nhận xét của các bậc triết gia thủa trước. Với tôi, việc đó quan trọng
hơn. Vì nó là thế giới quan của một loạt các cao nhân sống cách chúng ta hàng
nhiều thế kỷ khi công nghệ còn lạc hậu nhưng tư tưởng của họ thì đảm bảo cho
việc dù ở thời nào, họ cũng sẽ thành công vượt trội.
3 lỗi về cấu trúc tổng thể nặng nhất của tướng mặt:
CÔ PHONG VÔ VIỆN: Mặt có ngũ nhạc - năm đỉnh núi, một ngọn núi
nổi lên lừng lững cao vòi vọi nhưng không có hỗ trợ xung quanh. Tức là 4 đỉnh
còn lại không có cái nào cao như vậy mà ngược lại còn thấp hãm không tạo thế
cho ngọn cao nhất đó. Điều này bị coi là thất thế.Xét ra, các cụ cho rằng, nếu
một người giỏi xuất sắc mà không có người giúp rập thì về lâu về dài cũng không
thành nhân tài được, hoặc giả có thành cũng không có sự nghiệp bền vững hay
lừng lẫy. Trong công ty, ông chủ lúc nào cũng cho rằng mình là tài nhất, họp là
để dạy chứ không phải là để bàn bạc hay trao đổi với người dưới, thậm chí là
học từ họ thì không sớm thì muộn doanh nghiệp đó cũng chỉ dừng ở mức phát triển
đúng theo tầm cố định ở mức hiện tại của ông chủ! Trong tổ chức, vị đứng đầu cứ
bao biện, gì cũng dành lấy phần hơn, vượt trội các thành viên khác mà không
biết đứng sang một bên cổ suý cho họ phát triển, cho họ bằng và hơn mình thì ai
cũng sẽ thấy tổ chức ấy bị hạn chế cả về tư duy chiều rộng cũng như bề sâu. Sư
phụ của tôi ngày xưa tôi rất kính phục về cách nghĩ vì ông từng nói: “Dạy học
trò mà chúng nó không giỏi hơn mình thì dạy làm quái gì?”.
HỮU VIỆN BẤT TIẾP: Các đỉnh núi là có, nhưng sự tương hợp hỗ trợ
nhau là không có. Phần trung tâm nổi lên nhưng 4 phần trái phải, trên dưới lại
không tạo đà cho nó. Hoặc một nghĩa khác là các đỉnh đều cao cả, nhưng phần nối
giữa chúng thì lại thấp hẳn xuống hay không tốt bằng nếu xét theo định tính về
mặt chất lượng của các phần này. Vậy là trong tổ chức mạnh ai nấy làm, mạnh ai
nấy phát triển theo hướng của mình mà không cần quan tâm sự phát triển ấy có
tạo sức ép gì cho các phần còn lại hay không. Tình hình này rất giống như trong
thời phong kiến cát cứ, cứ hễ quan lại nơi nào trội hơn nơi khác là ngay lập
tức manh nha có ý tách riêng ra độc lập không còn muốn theo chính quyền trung
ương. Dẫn tới hiện tượng tan đàn xẻ nghé. Khiến cho tổ chức không còn sức mạnh
tập trung tổng thể. Tới lúc va chạm với tổ chức khác giống như cạnh tranh trên
thị trường thì tự rơi vào thế yếu. Mà cũng không cần tới lúc va chạm, qua đỉnh
cao phát triển là đã tự xuống dốc không phanh rồi. Tôi đã từng gặp nhiều công
ty, đứng đầu các bộ phận toàn người tài, nhưng vì tài nên không ai chịu nghe
ai, cuối cùng cũng sụp đổ.
QUẦN SƠN VÔ CHỦ: Có đủ cả các đỉnh núi, nhưng không có cái đỉnh
nào hơn hẳn để thống lĩnh các đỉnh còn lại. Tại sao phải thống lĩnh? Vì cũng
giống như trong tổ chức nếu không có một bàn tay sắt đủ mạnh hay một nhân cách
lớn lao đủ để người ta phục mà nghe theo thì không sớm thì muộn cũng xảy ra
trường hợp cát cứ, tự tung tự tác ở từng bộ phận. Hoặc giả nếu chưa có chuyện
gì xảy ra từ bên trong, khi gặp đối thủ bên ngoài tấn công, tổ chức ấy sẽ rã
đám từng bộ phận. Chỉ một từ có thể nói trong trường hợp này, đó là HỖN LOẠN.
Phần 2 - QUAN ĐIỂM CÁC “CỤ NHÀ TA” VỀ THÀNH CÔNG QUA PHÉP TẮC
CỦA NHÂN TƯỚNG HỌC
SỰ BÌNH ỔN – ta thấy sự cân bằng được tôn trọng và nhắc tới khá
nhiều khi nói tới yếu tố đánh giá cả lượng lẫn chất của một cá nhân khi người
xem tướng đánh giá đương sự. Những cụm từ như “da thịt cân phân” – trạng thái
cân bằng vừa phải của da và thịt trên cơ thể, “tam đình bình ổn” – các khu vực
trên mặt phân bố hài hoà được nhắc đi nhắc lại liên tục, khiến cho trong quá
trình học người xem sẽ dần thiết lập nguyên tắc cân bằng trong xét đoán. Lâu
dần khi họ tự biến mình thành máy đo thì sự khách quan hiển nhiên sẽ tăng dần.
SUY NGHĨ CỦA MỘT NGƯỜI LÀM NÊN THÀNH CÔNG CỦA NGƯỜI ĐÓ – Mắt
được gọi là “giám sát quan” miệng được gọi là “Xuất nạp quan” , tai được gọi là
“thám thính quan”. Mặt là phần được xem trước hết, vì nó cho thấy tư duy của
nhân vật có thiên lệch hay cân xứng. Mọi đặc điểm dù nhỏ nhất trong phần này
đều sẽ được lấy để làm các yếu tố đánh giá về sau khi so với các yếu tố khác. Vậy
là tư duy hay cách nghĩ của một cá nhân sẽ giúp chính người đó thành công hay
thất bại. Họ ủ rũ, tiêu cực ngay từ bên trong ý nghĩ thì hiển nhiên sẽ không
thể có cái tư tưởng sáng sủa khả dĩ nào trong vận hành công ty hay công việc
của mình.
NỖ LỰC BẢN THÂN ĐƯỢC ĐÁNH GIÁ CAO HƠN SỰ MAY MẮN –, “nhân định
thắng thiên” “Tướng tuỳ tâm sinh”. “Trí lực – Động lực – Hoạt lực”. Trí lực
cũng đồng thời gắn với việc học hành và được cha mẹ chu cấp từ nhỏ, nhưng động
lực – động cơ để hoạt động và đi làm cũng như hoạt lực – khả năng thích ứng
nhanh nhạy và linh hoạt lại là cái được đề cao hơn hẳn. Trong thực tế chúng ta
thấy những vị càng học hành nhiều, biết nhiều lý thuyết lại thường thua các vị
không có mấy cơ hội học hành do họ có sự bươn chải và mày mò nhiều hơn. Do đó
các cụ lại kèm theo một câu trong phần này: “Tiểu nhân chỉ có thể có trán đẹp
không thể có mũi đẹp”,do trán là bẩm thụ cha mẹ sinh ra, còn mũi thì là do cá
nhân đó tạo dựng.
SỰ DỒN GÓP HUN ĐÚC CỦA KINH NGHIỆM BẢN THÂN MỚI LÀ QUAN TRỌNG – Tại
sao quy trình đánh giá một người lại là “Thanh – Thần – Khí – Sắc” chứ không
phải ngược lại? giọng nói được đề cao nhất do nó là kết quả của quá trình rèn
luyện của một cá nhân. Thần, khí, sắc cũng có một phần nhỏ do chính mình tạo
ra, nhưng nó còn bị sự chi phối của cơ địa ban đầu của chính cơ thể do phụ mẫu
sinh ra. Do vậy, Sắc diện, tức là phần các bộ vị to hay nhỏ, lệch hay cân,
khuyết hãm hay đầy đặn, màu sắc tươi nhuận hay không chỉ là phần phụ chứ khong
được coi là phần cốt lõi quyết định đại cục.
RÕ RÀNG VÀ ĐƠN GIẢN VỚI BẢN THÂN THÌ SẼ THÀNH CÔNG KHI RA XÃ HỘI
– “hắc bạch phân minh” – khi nhìn mắt, “quang minh chính đại”- khi đánh giá
tổng thể thần sắc đối tượng, “luân quách rõ ràng”- khi soi xét năng lực đánh
giá thị phi của đối tượng, “ngũ nhạc bình ổn” – khi cân nhắc sự ổn định trên
khuôn mặt, tât cả những thứ đó đều rất đơn giản nhưng không dễ đạt được và các
cụ quan niệm rằng rõ ràng với mình, hiểu rõ mình muốn gì thì se hiểu rõ người
đời muốn gì – tri bỉ tri kỷ, do vậy sẽ thành công dễ dàng và không bị rơi vào
bang môn tả đạo.
CÓ ĐIỂM KHÁC BIỆT THÌ SẼ THÀNH CÔNG – Thanh, Kỳ, Cổ, Quái nếu
nhìn thông thường thì chỉ là hình tướng và thường hay bị nhầm với tướng phá
khác. Nhưng cái thần vượt trội và sáng sủa của các kiểu tướng này cho thấy nó
là duy nhất và độc đáo. Do vậy được xếp vào bộ quý tướng. Đôi khi sự khác biệt
còn lên tới mức hơi “quá khích” một chút khi người ta nói tới “Nhất Thanh đê
cửu tiện”- Một nét đẹp mà chất lượng tốt thì đè bẹp, thắng vượt qua cả 9 nét
xấu mà chúng ta có thể nhìn thấy ngay từ đầu. Thị trường thời nay chứng tỏ cho
điều này quá rõ, khi một công ty có thể sở hữu một sản phẩm độc đáo, hay cách
làm không giống người khác thường chiếm ưu thế rõ hơn so với những đối thủ chỉ
biết duy trì theo cách thông thường.
NHÌN VÀO CỐT LÕI, KHÔNG COI TRỌNG BỀ NGOÀI THÌ SẼ ĐỘC LẬP VÀ TỰ
TẠI TRONG TƯ DUY- Tự bản thân mình như thế, thì sẽ khó có ai tác động được.
Phần lớn người đời để rơi vào sự tác động của người ngoài là do họ thể hiện
lòng tham luyến của mình, không chỉ riêng với vật chất mà còn với tinh thần và
đôi khi là những công hạnh tâm linh. Do vậy tướng có tướng bên ngoài và có cả
“cốt tướng” tức là phần ẩn sâu bên trong. Đó là chưa kể có một số ẩn tướng được
coi trọng hơn là tướng lộ ra bên ngoài. Phần nốt ruồi cho thấy rõ điều đó, khi
có một số nốt ruồi lộ ra bên ngoài thường được đánh giá không cao bằng những
nốt ruồi màu sắc tươi nhuận nằm ở phần mà quần áo che phủ, thậm chí ở những chỗ
khá lạ như là lưỡi hay dưới tóc và lông mày! Cái này, suy rộng ra nó giống như
việc chúng ta biết một người qua mặt mũi nhưng khó biết dược tâm tính của người
ta.
Thâm sâu hơn, tướng học dạy rằng phải biết nhìn kỹ vào “tướng
động” chứ đừng bị cuốn theo “tướng tĩnh” vì tướng tĩnh chỉ là cái hình chết còn
tướng động mới cho thấy tư duy thực sự của đối tượng. Có thể nói, ngành xem
tướng là ngành nghiên cứu tâm lý qua hành vi còn trước cả các đại cao thủ tâm
lý của phương Tây sau này như Jung hay Freud. Nhìn vào bên trong mỗi chúng ta,
đó là điều Tướng học hướng tới nhưng lại bị hiểu nhầm khá nhiều! Xét đoán tốt
bản thân, hiểu rõ mạnh và yếu của cá nhân chúng ta để sau đó chế áp phần kém mà
phát huy phần tốt, có lẽ đó là điều cần hơn hết cho mọi người dù ở lĩnh vực
nào, muốn thành công!
Đỗ Xuân Tùng - Giám đốc Công ty Tư vấn và Đào tạo Nhân Việt
0 nhận xét:
Đăng nhận xét