Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

Chào em,
Sau khi tôi viết những dòng này thì có lẽ em đã chứng kiến vài lần chuyện tình buồn. Có thể em đã trưởng thành và tự khai sáng cho mình những bài học kinh nghiệm không hề rẻ. Nhưng em à, cái giá của sự trưởng thành là vậy, cái giá của tuổi trẻ cũng là vậy, em đừng nên cố chấp nữa làm gì.
Giây phút người ta rung động trước người con gái khác, càng níu kéo càng ngu ngốc. Em ạ, chẳng những mệt người, mệt mình mà biết đâu, thứ tình cảm đó của em còn đẩy họ đi xa hơn rồi lại tự trách bản thân mình. Đừng ngây thơ nữa, nhé !
Chẳng phải khi yêu, em rất mong người mình yêu hạnh phúc đó sao. Ngay bây giờ, người ta đã tìm thấy hạnh phúc của mình rồi, dù không phải là bên em thì cũng hãy học cách chấp nhận có được không? Chẳng ai đúng hoàn toàn, cũng chẳng ai sai tất cả, có chăng chỉ là do duyên đã tận mà phận không thành thôi em. Điều em cần làm bây giờ là nên học cách an yên. Người hạnh phúc rồi, em cũng sẽ hạnh phúc thôi.
Em cũng ngốc lắm cơ, suy nghĩ ấu trĩ để làm gì, nóng vội để làm gì, hờ hững để làm gì, để bây giờ mọi chuyện như vậy cũng khó trách điều gì.
Nếu có thể hi vọng hãy cứ hi vọng, có thể chờ đợi, hãy cứ chờ và có thể thay đổi, hãy cứ thay đổi. Nhưng nhớ nhé, nếu có hi vọng người đó yêu em cũng đừng hi vọng họ tan vỡ, nếu có chờ đợi họ trở về hãy chờ đợi bằng sự thấu hiểu và thật lòng thật dạ và nếu có thay đổi, hãy nhớ, điều em thay đổi sẽ làm bản thân em tốt lên, vì em, vì những người yêu thương em, không phải vì ai cả.
Gửi em, cô gái tôi vừa mới quen... !
26/8.... SG một chiều mưa....
Ngồi trong phòng, tôi lặng ngắm nhìn em - cùng nghe tiếng mưa rơi, ào ào. SG là thế, như cô nàng tiểu thư khó tính và không ai chiều nổi...Tôi không thích mưa bởi mưa buồn - mưa dễ mang cái cảm giác cô đơn, lạnh lẽo, nhất là những người đơn phương như tôi....
30/8.... Lặng nhìn em giữa cơn mưa SG
Tôi vẫn theo dõi em, từng ngày, dù không có liên lạc, không 1 lời hỏi thăm. Âm thầm, lặng lẽ, quan sát em từ xa. Cô bé ấy đang dần trưởng thành hơn, nhưng vẫn chưa bỏ được tính trẻ con, vô tư, hồn nhiên quá! Lúc đầu tôi lo cho em khi nghe tin e vào SG, bởi SG thực sự là rất phức tạp, mọi thứ đều có ở SG - từ tệ nạn - đến những nơi ăn chơi xa xỉ nhất. Tôi sợ em bị cuốn vào vòng quay Tình - Tiền.
Nhưng, có lẽ tôi lo xa, hoặc mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát. Em - cô bé ngày xưa vẫn vẫn vậy. Vẫn một mình rong đuổi từng tuyến đường, lâu lâu dừng xe check GG map. Vẫn mái tóc ngắn - ngố của tôi ngày nào. Duy chỉ một điều, dường như em ko còn vui tươi - hồn nhiên như trước. Tôi nhìn thấy trong mắt em nhưng âu lo, những nỗi buồn, cố đơn, và sự yếu ớt.
Em vốn mạnh mẽ lắm cơ mà. Em vốn rất tự tin. Em vốn chẳng biết sợ ai, ngại ai bao giờ. Sao bây giờ e lại thu mình trong cái vỏ của chính mình rồi. Em lại quay về ngày xưa ư - những ngày sống khép kín với vô vàn tâm sự không biết bày tỏ cùng ai. Ôi! cô bé ngốc này!
Em - Tôi thích gọi như vậy. Em đã lớn rồi, đừng mãi trẻ con nữa nhé! Để lớn lên, người ta phải đánh đổi, trả giá rất nhiều. Em đang học làm người lớn đấy! Cơ mà người lớn thường hay cô đơn. Em biết điều đó mà, phải không?
Cô bé ngốc của tôi vẫn đêm đêm bên ly cafe thoảng mùi thơm, làn khói bay nhẹ như cùng em gặm nhấm nỗi lòng. Tôi chỉ ước được đến bên em ngay lúc đó. SG bây giờ đang mùa mưa, mà mưa thường gợi cho người ta nhiều suy nghĩ, tâm trạng không được vui lắm. Tôi thích mưa - em cũng vậy. Nhưng mưa làm em buồn - tôi lại không thích điều đó....!
Hôm ấy, SG lai đổ mưa to - mưa như trút nước - mưa như cô gái đang giận hờn - mưa như chàng trai đang đứng chờ ai - mưa như ngắn lối em về..!
Lặng nhìn em - cái balo che kín cả người em - nhỏ bé - dần dần xa khuất......!
26/8/2017
Đã 1 năm rồi ... em vẫn vậy!
- Em đang ở HN nhỉ?


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Xem nhiều

Recent Posts

Text Widget